CÓ NÊN HỢP PHÁP HÓA MẠI DÂM
Nước mía@ Những
ngày hè nắng gắt, ai cũng muốn kiếm một nơi nào đó để đi nghỉ ngơi cho thoải
mái. Cũng bởi điều này mà những địa điểm
Đồ Sơn, Quất Lâm,… được cánh mày râu ưu ái lựa chọn hơn cả. Ai không có
điều kiện thì tranh thủ cuối tuần ra Cầu Giấy Phạm Văn Đồng, Hoàng Quốc Việt
thư giãn. Sẽ không có điều gì để nói nếu như không có vụ lùm xùm chuyện hoa hậu,
người mẫu bán dâm với giá ngàn đô được
xã hội phanh phui cùng cái án 30 tháng tù giam của cựu hoa hậu Nam Mê Kông năm
2009 Mỹ Xuân ngày 27/6.
(Mỹ Xuân trước tòa)
Cái nóng oi bức của mùa hè cùng với sự ồn ào của các cư
dân mạng khiến tô píc mại dâm trở nên hót hơn bao giờ hết. Câu hỏi được đặt ra
rằng: “có nên hợp pháp hóa mại dâm hay không?” liên tục được các báo trong nước
giật những tít to đùng, khá hầm hố. Bao giờ cũng vậy, khi một chủ đề hót được
đưa ra, chúng ta sẽ nhận được ý kiến từ
nhiều phía, giới chức trách có, mấy em người trong cuộc có, và có cả mấy thằng
não lợn tranh thủ cơ hội bốc phét, nói như kiểu cắn vào hậu môn người khác nữa.
Bạn đọc hãy cùng Lửa truyền thống điểm lại một số quan điểm về vấn đề hợp pháp
hóa mại dâm trong thời gian qua. Chúng tôi hi vọng rằng các bạn sẽ xác lập cho
mình một quan điểm đúng đắn về vấn đề rất nhạy cảm này.
(hình ảnh mang tính chất minh họa)
Nói
là nhạy cảm cũng có cơ sở của nó. Mấy chú hay cắn hóng thì gọi đó là vấn đề
“dân quyền và nhân quyền”, các chú ấy hay dựa vào đó để mà đòi này, đòi nọ cho
những “dân oan cần giải thoát”. Khắm
không thể tả nổi. Các báo cũng tranh thủ cuộc phỏng vấn chớp nhoáng với mấy chú
này rồi đăng bài câu độc giả, giăng lên một thế trận hỏa mù về quan niệm hợp
pháp hóa mại dâm đối với quần chúng.
Bài viết của một tiến sĩ được đăng
lên với tiêu đề: “ Chống mại dâm như chống lại cối say gió”. Một tiêu đề hết
sức bắt mắt, gợi lên cuộc chiến ảo giác của chàng Đông-Ki-Sốt trong
tiểu thuyết, một cuộc chiến ngu ngốc, vô ích không mang lại kết quả ??? Để dẫn
chứng cho quan điểm ấy, vị tiến xí kia tiếp tục luận điệu : “Mại dâm là một nghề có lịch sử gần như đồng thời với sự ra đời của con
người. Khi hợp pháp hóa mại dâm, các bệnh xã hội cũng giảm đi và cơ quan quản
lý cũng dễ dàng hơn trong thực thi nhiệm vụ bảo vệ trật tự xã hội”, “Thực ra trong cuộc sống hàng ngày, ngay cả khi không vào
nhà thổ, không có quan hệ tình dục, đàn ông cũng đã phải mất vật chất cho việc
giải tỏa đó. Một món quà để có thể ngồi gần, trò chuyện hay động chạm là một ví
dụ. Nếu xã hội gay gắt với mại dâm thì cũng nên xét tới cả những hành động vờ
vịt yêu đương, có tình cảm của một số chị em cho cầm chân cầm tay hay trò
chuyện thôi và để đổi lại nhận những món quà không lớn nhưng cũng có khi không
nhỏ”.
Và theo vị tiến xí ấy, khi hợp pháp hóa mại dâm, những
thành tựu mà chúng ta thu được sẽ là: “Mại dâm có thể sẽ mất đi một cách tự nhiên khi không
còn giàu nghèo phân biệt. Khi đó quan hệ ngoài hôn nhân không là đổi chác liên
quan tới tiền hay vật chất nữa mà chỉ đơn thuần là vấn đề tâm lý và sinh lý. Các nhà đạo đức học và những nhà nữ
quyền là những người lớn tiếng nhất trong việc đòi xóa bỏ mại dâm nhất, đưa mại
dâm ra ngoài vòng pháp luật. Nhưng đạo đức là sản phẩm hay ít nhất là chịu ảnh
hưởng lớn của điều kiện vật chất xã hội và chỉ khi mại dâm được công nhận thì
một bộ phận phụ nữ mới được bảo vệ. Phụ nữ sẽ ít là đối tượng bị hiếp dâm hơn
và phụ nữ trong dịch vụ mại dâm hợp pháp mới được bảo vệ khỏi ma cô, tú bà,
những kẻ mua dâm bệnh hoạn, được khám chữa bệnh thường xuyên, được giáo dục và
dễ trở về đời thường hơn. Khi hợp pháp hóa mại dâm, các bệnh xã hội cũng giảm
đi và cơ quan quản lý cũng dễ dàng hơn trong thực thi nhiệm vụ bảo vệ trật tự
xã hội. Một khoản kinh phí xã hội sẽ được tiết kiệm và một nguồn thu cho xây
dựng xã hội sẽ được tạo dựng. Thực tế thuần phong mỹ tục cũng không thể
bao gồm gọt đầu, bôi vôi, đóng bè thả sông và thay vì chống lại những nhu cầu
tự nhiên, tồn tại khách quan bằng ý chí chủ quan. Con người ta cần vận dụng để
kiểm soát tốt nhất tình hình. Mại dâm chỉ là xấu xa khi nó bị coi là bất hợp
pháp, do vậy cả người bán và người mua dâm đều bị cho là vi phạm pháp luật như
nhau. Để kết thúc tôi đề nghị các cơ quan chức năng xem xét và đưa mại dâm vào
diện hợp pháp”.
(Hình ảnh minh họa)
Không triết lý như vị
tiến xí trên, một số bẹn trẻ mạnh dạn cho rằng: “Độc giả Momlovekid chia sẻ:
"Pháp luật nên khoan hồng cho Mỹ Xuân. Việt Nam nên quản lý việc mua bán
dâm là một nghề thay vì cấm, vì càng cấm thì chỉ càng không quản lý được. Các
cô gái này đã vi phạm pháp luật, nhưng nguyên nhân sâu xa xuất phát từ việc ít
học và nghèo khó mà ra. Nên giải quyết được vấn đề từ gốc thì xã hội sẽ tốt đẹp
lên". Cái gì mà nguyên nhân sâu xa chứ, từ việc ít học và nghèo khó? Xin
lỗi mấy bạn chứ lý do này khắm đéo ngửi được. Không thể phủ nhận một điều rằng,
nguồn gốc của tệ nạn này chính là do sự tha hóa phẩm chất đạo đức của chính bản
thân những con người ấy. Tiên trách kỉ, hậu trách nhân. Mấy em xinh xinh ngày
còn đi học thì đua đòi, chơi bời, thầy cô, nhà trường dạy bảo hết sức rồi mà
đâu có nghe. Hay là thay vì đòi hợp pháp hóa mại dâm, các em nên đề nghị thuê
mấy ộp pa thần tượng sang dạy bảo, chắc chắn là khá hơn.
Một com men nữa cho rằng:
"Đúng đấy, chúng ta nên hợp thức hóa thành một nghề. Còn không thì hãy dẹp
bỏ tình trạng này bằng cách bắt luôn cả người đi mua dâm, công bố danh tính
người mua dâm trước công luận. Nếu không có cầu thì cung sẽ không xuất hiện. Vì
nhu cầu sinh lý thấp hèn, đại gia đã trải thảm tiền ra thì đố ai mà không muốn
lấy. Và để lấy thì phải làm cái gì đó. Diệt cỏ phải diệt tận gốc, chứ phần ngọn
thì không ăn thua gì cả", bạn đọc Nguyễn Minh Đức chia sẻ.
Có
thể thấy, phần lớn những ý kiến cho rằng nên hợp pháp hóa mại dâm đều xuất phát
từ sự bất lực trước tệ nạn này, sự bất lực này cũng giống như sự bất lực của cánh
đàn ông vậy, đau khổ lắm? Có thể ví von một chút cho hay, nếu
như mấy chú phát hiện rằng mình bị “Bất lực”, "máy móc" trục trặc, liệu mấy chú có dám đăng đàn nói
oang oang với thiên hạ rằng: “tôi bị vô sinh, tôi yếu sinh lý hay không?”, hay
chỉ dám ôm nỗi đau khổ ấy cho riêng mình? Ai cũng có quyền nói, tuy nhiên nói
phải suy nghĩ, suy nghĩ cho thấu đáo, không nên cứ mở miệng là đòi phải thế này
thế nọ cho bằng bạn bằng bè, bằng các nước khác. Thái Lan thì kệ họ, Mĩ, Anh,
Pháp…gì gì đó thì cũng kệ, mình là người Việt Nam, có truyền thống và nền văn
hóa riêng, cái gì hay,cái gì tốt đẹp thì mình học hỏi mấy chú nhé. Cái xấu thì
phải tránh, tránh thật xa. Không đùa đâu nhưng nếu hợp pháp hóa mại dâm thì các
chú phải trông coi vợ và con gái cẩn thận. Anh thấy lo cho các chú đấy.
0 nhận xét:
Post a Comment