Tiểu sử tên trùm phản động Hoàng Cơ Minh


===>>Hoàng Cơ Minh
Hoàng Cơ Minh (1935-1987) nguyên là phó đề đốc tư lệnh vùng II duyên hải của hải quân Việt Nam Cộng Hòa, cầm đầu tổ chức phản động Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng ( hay Đảng Việt Tân) và là chủ tịt mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam chống phá chính quyền Việt Nam trong thời gian 1975 - 1987
Năm  1955 hắn tốt nghiệp trường sỹ quan hải quân Nha Trang.

Từ năm 1964 đến 1966 hắn là tùy viên quân sự tại Seoul, Hàn Quốc.

Năm 1969, hắn tốt nghiệp nghiệp khóa huấn luyện chỉ huy cao cấp tại trường Võ Bị Đà Lạt.

Từ năm 1969 đến năm 1971 hắn là tham mưu phó chiến tranh chính trị Bộ tư lịnh hải quân Vịt Nam Cộng Hòa.

Năm 1974 - nhờ vào việc hăm hở giết "giặc" lập công nên được bề trên thăng chức phó đô đốc để tiếp tục sự nghiệp giết "giặc" tàn sát nhân dân đấu tranh đòi hòa bình thống nhất 2 miền.
Cũng nhờ vào công lao to lớn đó mà chỉ trong vòng 2 năm, từ 1974 đến 1975  hắn được bề trên thăng chức lên thành tư lệnh vùng II duyên Hải .

Sống sa hoa đến 30/04/1975 ..sau khi Dương Văn Minh - tổng thống Việt Nam Công Hòa tuyên bố đầu hàng thì hắn bỏ trốn đến đảo Guam sau đó trốn ở lại định cư ở Mỹ luôn.Nung nấu ý muốn trả thù trong người cùng mong muốn khôi phục lại thời hoàng kim đã qua, từ năm 1976 đến 1978 hắn hô hòa, tụ tập đám tàn quân chạy loạn củ chế độ cũ mà lập ra một phế vật gọi là Lực lượng quân nhân Việt Nam hải ngoại

Năm 1979,lại một tập hợp phế vật nữa được hắn lập ra với tên gọi Lực lương quân dân Việt Nam hải ngoại.
Chưa dùng lại ở đó,dưới sự hậu thuẫn của Mỹ,"rất trùng hợp", ngày 30/04/1980(có vể như cố tình lấy ngày đó để ăn thua với chiến thắng 40/04/1975 của nhân dân VN.) Hoàng Cơ Minh lập ra cái gọi là mặt trận Quốc Gia Thống nhất giải phóng Việt Nam với thành viên chủ yếu là những nhà trí thức yêu nước chế độ cũ sợ tội mà bỏ trốn khỏi quê hương tha hương cầu thực nơi  xứ người.

Năm 1981 hắn lập 1 căn cứ điểm gần biên giới Thái Lan - Lào thuộc huyện Buntharich, tỉnh U đông (Thái Lan),cách thủ đô Băng kok 500km về phía đông Bắc..
Ngày 10 tháng 09 năm 1982 tại căn cứ này hắn lập ra Việt Nam canh tân Cánh Mạng Đảng,gọi tắt là đảng Việt Tân
Rất ghê gớm,ngày 27/12/1983 hắn lập ra 1 đài phát thanh Việt Nam kháng chiến,cho xuất bản nhiều tờ báo "kháng chiến" bằng tiến Việt,phát hành tại Mỹ

Từ Năm 1983 đến 1985, hắn mò vào trại tị nan tuyển mộ được 200 người đưa về hang ổ huấn luyện

Ngày 24/02/1982 tại "chiến khu" ổ chuột U đông,hắn công bố cái gọi là cương lĩnh chính trị và bắt đầu các cuộc đông tiến ,xuyên Lào trở về Việt Nam.

2 giờ ngày18/07/1987,nhóm phản động này lên đường, đi đầu u là “Quyết đoàn Tiền phương”. Càng đến gần biên giới Thái - Lào, bọn chúng càng hoang mang, lo sợ vì chúng biết chuyến đi này không phải để dàn cảnh, quay phim, mà dữ nhiều, lành ít.
Cách đây gần 20 năm - ngày 28/8/1987, trên đường xâm nhập qua lãnh thổ nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào để vào Việt Nam, nhằm thực hiện âm mưu bạo loạn, lật đổ chính quyền nhân dân, Hoàng Cơ Minh, nguyên Phó đề đốc quân đội Sài Gòn, kẻ cầm đầu tổ chức phản động gọi là "Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam", đã bị các lực lượng vũ trang cách mạng Lào phát hiện, truy đuổi và bắn bị thương tại vùng Bản Pon, tỉnh Xa La Van.
Sau đó, do lo sợ bị bắt, cũng như  đoán trước được kết cục dành cho mình, Hoàng Cơ Minh tự sát.
Chiến dịch Đông tiến 2
Sau khi “chiến dịch Đông  tiến 1” tổ chức hồi tháng 8/1986 thất bại, rồi bị cộng đồng người Việt hải ngoại vạch trần âm mưu bịp bợm vì thực chất của “chiến dịch” này, chỉ là đưa một nhóm tay chân về vùng rừng núi biên giới tiếp giáp giữa Thái Lan, Lào, dưới vỏ bọc công nhân liên doanh lâm nghiệp, và sau đó cho mặc quần áo rằn ri, vai đeo balô, tay cầm súng, lăn lê bò toài để quay phim, chụp ảnh, đưa về Mỹ tuyên truyền rằng, “mặt trận” đã thành lập được nhiều “khu chiến” bên trong lãnh thổ Việt Nam, thì Hoàng Cơ Minh, chủ tịch “Mặt trận quốc gia thống nhất giải phóng Việt Nam” (từ đây gọi tắt là Mặt trận Hoàng Cơ Minh) cùng đám tay chân thân tín nhận ra rằng, trò lừa đảo của “mặt trận” đang có nguy cơ đổ bể.
Nếu như trước kia, hệ thống "phở Hòa" – là cơ quan kinh tài của “mặt trận”, có chi nhánh trên nhiều tiểu bang của nước Mỹ, liên tục kêu gào cộng đồng người Việt vào... ăn phở để góp phần ủng hộ “kháng chiến”, thì nay dù thúc ép, thậm chí hăm dọa, họ cũng chẳng vào. Những cuộc biểu tình do “mặt trận” tổ chức, người tham dự cũng ngày càng thưa thớt.
Đã thế, trong nội bộ “mặt trận” lại xuất hiện sự chống đối, nhiều người thẳng thừng gọi tổ chức Hoàng Cơ Minh là “kháng chiến tái nạm béo”, Hoàng Cơ Minh là chủ tịch lừa.
Vì thế, tên trùm phản động quyết tâm tiến hành một chiến dịch nữa nhằm tạo tiếng vang và lấy lại uy tín, hầu dễ bề quyên góp tiền bạc. Đầu tháng 7/1987, y cho di chuyển khoảng 130 người (cả số đang còn nằm lại ở biên giới Thái Lan, Lào sau “chiến dịch Đông tiến 1”, lẫn số từ Mỹ sang), đến một khu rừng thuộc tỉnh U Bon – Thái Lan, rồi móc nối với bọn thổ phỉ người Lào để thuê bọn này dẫn đường vượt qua đất Lào.
Theo kế hoạch – được Hoàng Cơ Minh đặt tên là “chiến dịch Đông tiến 2”,  nhóm phản động chia thành 4 bộ phận: Đó là “Quyết đoàn tiền phương”, gồm 40 tên do Phan Thanh Phương làm quyết đoàn trưởng (mỗi quyết đoàn lại chia thành nhiều dân đoàn, mỗi dân đoàn gồm 9, 10 tên), có nhiệm vụ mở đường. “Quyết đoàn Bắc Bình”, gồm 29 tên do Lê Đình Bảy làm quyết đoàn trưởng, đi giữa. Bộ chỉ huy chiến dịch gồm Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Huy, Trần Khánh, Võ Hoàng (là ủy viên trung ương mặt trận) cùng một số tên chóp bu khác.
Nhóm phản động "tuyên thệ" trước khi xâm nhập.
Đi sau cùng là “Quyết đoàn Anh dũng” gồm 40 tên, do Khu Xuân Hưng làm quyết đoàn trưởng. Các quyết đoàn ngoài vũ khí cá nhân như súng AK, M16, lựu đạn, mìn claymore, còn có một hoặc hai khẩu B40, B41, và vài máy bộ đàm tầm hoạt động khoảng 3km.
Tất cả những thứ ấy, bọn chúng mua lại từ các nhóm thổ phỉ Lào hoặc từ các chợ trời vũ khí dọc theo biên giới Lào, Thái Lan. Riêng bộ chỉ huy của Hoàng Cơ Minh, còn được trang bị thêm 2 khẩu cối cá nhân M79. Quần áo, giày dép, mũ nón chúng sử dụng cũng vậy, hầu hết đều mua ở chợ trời biên giới với đủ chủng loại.
Về lương thực, mỗi tên mang  trên lưng 20 - 30 kg, gồm gạo, mì ăn liền, mắm muối, nồi niêu xoong chảo. Bên cạnh đó, các quyết đoàn còn được cấp một ít tiền kíp để mua lương thực nếu đi ngang thôn bản người Lào. Riêng các quyết đoàn trưởng và các ủy viên mặt trận, Hoàng Cơ Minh giao cho mỗi tên từ 2 đến 5 lượng vàng, một số USD và đồng bạt Thái Lan  để... hối lộ bộ đội Lào nếu bị bắt!
Theo kế hoạch, cả bọn sẽ vượt sông Mê Kông, sang tỉnh Xa La Van – miền Nam nước Lào rồi từ đó, dưới sự dẫn đường của 20 tên thổ phỉ Lào, chúng sẽ đi về tỉnh Sê Kông và xâm nhập khu vực ngã ba biên giới, thuộc tỉnh Kon Tum, Việt Nam. Tại đây, chúng sẽ lập căn cứ, tiến hành phục kích xe cộ, đặt mìn phá cầu, tấn công các đồn biên phòng Việt Nam để gây tiếng vang, tạo cơ hội cho bọn ở lại bên Mỹ, thúc ép cộng đồng người Việt góp tiền ủng hộ...
23 giờ ngày 18/7/1987, nhóm phản động Hoàng Cơ Minh lên đường, đi đầu là “Quyết đoàn Tiền phương”. Càng đến gần biên giới Thái - Lào, bọn chúng càng hoang mang, lo sợ, nhất là những tên chỉ huy các quyết đoàn, dân đoàn vì chúng biết chuyến đi này không phải để dàn cảnh, quay phim, mà dữ nhiều, lành ít. Khi chỉ còn cách điểm tập kết là bờ sông Mê Kông ngăn đôi hai nước Lào, Thái Lan chừng 3km,  Hoàng Cơ Minh sai “Quyết đoàn trưởng quyết đoàn Tiền phương” Phan Thanh Phương, cử một dân đoàn đi trinh sát.
Thế nhưng, 9 gã trong dân đoàn ấy chỉ đi khoảng 300 mét, rồi lủi vào bụi rậm nằm chờ đến giờ quay về báo cáo. Tuy nhiên lúc quay về, thì một tên trong “dân đoàn” bỗng dưng biến mất. (Do quá sợ hãi, gã vứt bỏ toàn bộ lương thực, súng ống, vạch rừng mò ngược trở lại rồi sau một thời gian sống chui lủi, khi nghe tin toàn bộ nhóm xâm nhập đã bị bắt hoặc bị giết, gã dạt về Campuchia, chạy xe ôm kiếm sống, cạch mặt “mặt trận” tới già).
Tin một gã “dân đoàn viên” bỏ trốn được Phạm Thanh Phương giấu kín vì sợ bị Hoàng Cơ Minh trừng trị mặc dù y rất lo gã kia ra hàng chính quyền, bộ đội cách mạng Lào. Trong suốt ngày thứ hai, rồi ngày thứ ba của cuộc xâm nhập, Phương đứng ngồi không yên, lúc nào cũng nơm nớp.
Đám thổ phỉ Lào ở riêng một góc, lo sợ không kém vì chúng được trả tiền để dẫn đường, nhưng Hoàng Cơ Minh dùng dằng nửa đi, nửa ở khiến chúng như ngồi trên chảo lửa. Chúng không biết Hoàng Cơ Minh đang chờ một bộ phận nữa, là “đoàn đặc nhiệm” do Nguyễn Quang Phục, biệt danh Hải “xăm” cầm đầu.
Đoàn đặc nhiệm này chỉ gồm 7 tên nhưng  hầu hết đã từng tham gia các sắc lính trong quân đội Sài Gòn nên dạn dày kinh nghiệm, được Hoàng Cơ Minh đặc biệt tin tưởng. Thế nhưng, lúc nghe tin Hải “xăm” không đến điểm hẹn vì bất ngờ lên cơn sốt rét, và cả “đoàn đặc nhiệm” còn cách nơi tập kết khá xa, nên  Hoàng Cơ Minh đành ra lệnh cho Hải “xăm” khi nào hết sốt, sẽ dẫn quân đuổi theo các “quyết đoàn”. Việc Hải “xăm” bị sốt ít nhiều gây hoang mang trong hàng ngũ, và có tin đồn truyền tai nhau, rằng sốt chỉ là cái cớ để Hải “xăm” được nằm lại. 
nguồn Wikepedi, báo công an nhân dân


0 nhận xét:

Post a Comment