1/ Mánh thứ nhất : giương Đông kích Tây. Mánh này "nhà rân chủ" dùng khi đã bí lù quê xệ .
Hình thức : phát biểu một câu không liên quan gì đến vấn đề , hoặc phát biểu ngu hoặc trơ trẽn không chịu nổi dưới hình thức phán bậy bất cần lý lẽ. Một dạng khác còn dễ thương hơn nữa là khích bác cá nhân theo kiểu "sao với chủ đề ABC của Tổ Quốc [chả liên quan cóc gì] ... thì không thấy bạn năng nổ thảo luận và nhiệt tình quan tâm" (ý nó là khích bạn, chửi bạn không yêu nước ---> để bạn tức lên thế là nhào sang chủ đề ABC của nó , rồi nó tẩu.)
Mục đích : người nghe bực quá không chịu nổi nên bật lại một bài , càng dài thì càng trúng mánh của "nhà rân chủ" . "nhà rân chủ" xoa tay nói lăng nhăng hầm bà lằng gì đó , post một bản tin tiêu cực vớ va vớ vẩn nào đó trên báo hay một trích dẫn nào đó vào để "chứng minh" , rút cục là kéo được đề tài mà "nhà rân chủ" đang bí lù sang một đề tài chả ăn nhặp gì , thế là thoát
Tóm lại là màn giương đông kích tây , hay "nghi binh" này là cách thường gặp với "nhà rân chủ" .
Mở rộng : Ở đây "nhà rân chủ" này còn có màn mới nữa , . Quê xệ nên nói lăng nhăng "ngu không thể chịu nổi" hoặc "xạo thì xạo vừa vừa thôi cha nội, cho người ta xạo với" , ý là ra vẻ ta đây chỉ nói đùa thôi . Đây cũng là một cách trở mặt tắc kè đổi màu . Tức là nếu không ai cãi nổi mình thì ta đây tài giỏi , phán thánh phán tướng ngay. Nhưng ngược lại, nếu gặp phải người ta phản bác cứng họng rồi, thấy mình giống thằng hề quá thì diễn hài kịch luôn để được khen là danh hài "nhà rân chủ" Ví dụ sau đây thì nó kết hợp cả "cổ điển" và "cách tân hài kịch" pha trộn với mánh thứ 2 nữa
2/ Mánh thứ hai : chạy lanh bò quanh . Mánh này "nhà rân chủ" dùng để cù nhầy, cãi ngang - nói càn , khiến người phản bác không đủ kiên nhẫn mà bỏ cuộc.
Hình thức : không quan tâm đếm xỉa gì đến lý lẽ và sự thật được bạn trình bày . "nhà rân chủ" chỉ phán, bất cần lập luận , hoặc công kích nhỏ nhặt câu chữ hoặc lôi các ngoại lệ ra để chống đỡ .
Mục đích : để tỏ ra ta đây không "thua" , ta vẫn đúng rành rành không công nhận sự thật người ta đưa ra . Nói đã đời một vài trang thảo luận theo kiểu này , "nhà rân chủ" sẽ lại mang y nguyên cái giọng điệu cũ ban đầu ra lặp lại , phán như thánh .
Diễn đàn ta còn có bạn Tôn Ngộ Chữ và các clones sáng kiến nữa là phán luôn đó vào chữ ký để khỏi phải copy lại nhiều lần.
Vậy là "nhà rân chủ" để bạn tập gõ máy chán thì thôi , không thay đổi được "chân ný" của "nhà rân chủ" đưa ra .
Mở rộng : rồi sẽ đến màn tiếp theo là "nhà rân chủ" cứ thỉnh thoảng phán nhảm một cái bất cần lý luận hay chứng minh như "Phạm Văn Đồng ký văn bản bán nước" , "CSVN dâng đất cắt biển" , "CSVN dâng đảo cho Tàu" ... Lúc này bạn ngán quá rồi , không lẽ tập gõ máy hoài , thế là nghiễm nhiên trẻ con nhìn vào tưởng đó là sự thật vì không thấy ai phản bác .
3/ Mánh thứ ba : bóp méo nửa sự thật .
Hình thức : xuyên tạc sự thật bạn phát biểu bằng cách lồng ghép những điều mà bạn không hề nhắc đến . Chẳng hạn bạn lên án những tên chống Cộng cực đoan thiểu số ở hải ngoại , "nhà rân chủ" rất hay có màn chụp mũ bạn là "chửi Việt kiều" . Hoặc như bạn nói về một tà giáo nào đó , thì "nhà rân chủ" bảo bạn là "đả kích tôn giáo" (nói chung). Bạn lên án những kẻ có mưu đồ xấu xa đen tối núp sau chiêu bài dân chủ, bạn gọi rõ ràng đó là "rân chủ" và giải thích đi giải thích lại nhưng "nhà rân chủ" cố tình coi như không biết , rêu rao rằng bạn chống lại xã hội dân chủ nói chung.
Mục đích : để người ngoài ghét bạn . "nhà rân chủ" có cái màn tố khổ bạn là "vô thần" hoặc để chia rẽ người trong nước với cộng đồng hải ngoại là vậy đó.
4/ Mánh thứ tư : so sánh tuyệt đối
Hình thức : hoàn cảnh câu chuyện là khác nhau , muốn so sánh thì phải so sánh tương đối hoặc có cùng mốc xuất phát , đó là điều ai cũng biết . Nhưng "nhà rân chủ" thì lấy những ví dụ khập khiễng đem ráp vào so sánh với trường hợp của Việt Nam "chứng minh" hoặc minh họa cho những nập nuận của mình.
Mục đích : để bảo đó là "do CS phá hoại nên VN thua người ta".
Mở rộng : để sự so sánh thêm phần "ép phê" , "nhà rân chủ" còn thêm mắm dặm muối vào , một bên làm trầm trọng "tội ác CSVN", một bên ca tụng nước ngoài .
Ví dụ : cho việc này rõ ràng nhất là "nhà rân chủ" ca tụng Sài Gòn trước đây là "hòn ngọc Viễn Đông" , còn Seoul của Nam Hàn thì nghèo nàn lạc hậu lắm lắm . Chỉ sau vài chục năm nay thì tình hình ngược lại , cái đó là "tội ác CSVN" , "CS Bắc Kỳ vào miền Nam cướp phá khiến hòn ngọc nay thành ... cục đá sứt mẻ".
Thực tế thì "hòn ngọc Viễn Đông" tức Sài Gòn trước 1975 như là một khu ổ chuột khổng lồ (riêng khu trung tâm Q1 tồn tại từ thời Pháp nhìn còn được được một chút). Ngày nay , cả Tp.HCM lẫn Hà Nội đều đang khởi sắc rất nhanh. Trong khi đó , nửa thế kỷ trước, Seoul của Hàn Quốc từ những năm 1960 đã lộng lẫy hiện đại , có xe điện ngầm (ngay cả nhiều nước bây giờ còn chưa có. Đó là chưa kể Triều Tiên tuy bị Nhật đô hộ nhưng vốn là một quốc gia có đủ sức đánh tan phương Tây , có cách tân kinh tế , có hệ thống trường Đại học từ đầu thế kỷ 20.
So sánh như vậy không những khập khiễng mà còn đểu và hèn. Cho nên "nhà rân chủ" bị khinh bỉ là tất nhiên.
(Sự so sánh đó còn được "nhà rân chủ" áp dụng cho trường hợp khối XHCN và khối tư bản sau WW2 nữa để "chứng minh" theo CS là nghèo hơn theo TB , cho dù là thời kỳ hoàng kim của Liên Xô)
5/ Mánh thứ năm : Tiền đề áp đặt
Hình thức : để thảo luận vấn đề thì ít nhất phải có một điểm xuất phát chung . Hai bên phải đồng ý với nhau một số tiền đề nhất định để triển khai ra thành quan điểm lập trường của mình . "nhà rân chủ" mặc nhiên đem những điều mà chúng xem là đúng lồng vào dòng tranh luận .
Mục đích : người đối thoại không nhận ra điều này nên vô tình là bị rơi vào "hệ thống" suy diễn của "nhà rân chủ".
Ví dụ một số tiền đề sai bét bèn bẹt nhưng "nhà rân chủ" áp đặt mặc nhiên bất cần lý lẽ :
- Dân chủ có nghĩa là bầu cử theo mô hình mass media của phương Tây . Dân chủ tức là ai cũng làm chủ . Dân chủ tức là đa đảng . Và dân chủ theo mô hình này thì mới giàu có được như ... Nhật hay Mỹ
- Trung Quốc phát triển không bền vững , tất yếu sẽ sụp đổ tan tành. Tất cả là vì Trung Cộng.
- CSVN chịu trách nhiệm việc làm mất quần đảo Hoàng Sa .
- Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp phải đánh và chống đến cùng , đánh không lại thì làm mọi cho Mỹ để Mỹ bảo kê , hễ ai mềm dẻo nhún nhường trướng thằng hàng xóm côn đồ này thì là bán nước .
- Trần Dân Tiên là Chủ tịch Hồ Chí Minh, Nông Đức Mạnh là con Cụ Hồ
- Tôn giáo nào cũng tốt hết , chỉ có "vô thần" là xấu xa.
- vân vân ...
6/ Mánh thứ sáu : thông tin không thể kiểm chứng.
Hình thức : "nhà rân chủ" tung lên mạng những thông tin chả ai kiểm chứng nổi rồi cứ thế nghiễm nhiên xem đó là sự thật để đi rêu rao khắp nơi . Hài hước và "bình dân học dốt" hơn nữa là lấy những chuyện "tôi nghe" , "tôi thấy", "tôi đã" , "ba tôi kể" , "bạn thân tôi nói" ... ra để làm "bằng chứng" .
Mục đích : Sự đồn đãi càng nhiều thì càng dễ bịp mọi người vì không mấy ai kiểm chứng nổi hoặc lợi dụng sự hạn chế phổ dụng internet để "tung hoành" muốn nói gì thì nói . Tất nhiên là chỉ bịp được người không biết hoặc không có chủ đích biết nên nghe rồi biết vậy thôi khi nào trà dự tửu hậu đem ra phét lác .
Bàn luận : việc sử dụng thông tin không thể kiểm chứng thì thật ra không ít người cũng mắc phải một cách vô ý do thiếu trình độ thảo luận. Thực vậy, kinh nghiệm cá nhân không có ý nghĩa trong thảo luận bởi vì người nghe không biết , không thể kiểm chứng , vậy thì lấy gì phân biệt giả chân mà chả chứng với chả minh ?
7/ Mánh thứ bảy : Nặc danh hoặc mạo danh, hoặc lạm dụng danh xưng.
Hình thức : tự nhận mình là người thế này thế kia , có khi là Đảng viên lão thành , con nhà cách mạng ... Một loại khác thì thường hay lạm dụng các chức danh học vị , đây là đặc điểm của những kẻ háo danh mà tất nhiên là đám "nhà rân chủ" hèn hạ thì không thể thiếu cá tính độc đáo này .
Mục đích : để tăng kg cho lời nói của mình một cách phét lác . Thêm vào đó, "nhà rân chủ" tâng bốc những người chúng muốn lợi dụng .
Với người có hiểu biết , thân thế tiểu sử một người là một chuyện hoàn toàn có thể nói là không quan trọng gì trong nội dung thảo luận . Tuy nhiên , những bạn trẻ hoặc những người có trình độ còn hạn chế thì rất dễ bị choáng ngợp cả tin.
"nhà rân chủ" một mặt chê bai các học vị học hàm của trí thức Việt Nam, mặt khác hễ thấy ai nói điều phản đối gì đó CSVN thì lại rất thích phong tặng giáo sư , trao bằng tiến sĩ , rồi phong anh hùng , ca tụng còn hơn thánh sống.
Câu chuyện suy ngẫm : Chừng vài năm trước, Lê Chí Quang , người từng được "nhà rân chủ" phong là "luật sư thiên tài" , "giáo sư tin học" , "nhân sĩ Bắc Hà" , "chiến sĩ dân chủ" trong những ngày trong nhà đá của CSVN được các anh em quản giáo chăm sóc tận tình . Sau này Quang được nhà nước khoan hồng cho mãn hạn tù sớm để về nhà với mẹ già. Từ đó đến nay, Lê Chí Quang không còn liên quan gì đến cái đám chuyên nghề xúi con nít ăn cứt gà ở hải ngoại nữa , tu tỉnh làm ăn. Giống như Lê Công Định , khi Lê Chí Quang bị bắt thì đám "chiến hữu" chuyên nghề xúi Quang ăn cứt gà ở Pháp là Nguyễn Gia Kiểng của Thông Luận cũng dần quên "luật sư thiên tài" , "giáo sư tin học" , để mặc cho mẹ già Quang khóc hết nước mắt , bản thân Quang chết lên chết xuống trong trạm xá trại cải tạo vì bệnh thận hành hạ làm gánh nặng cho CSVN. Thời gian đó "nhà rân chủ" ở hải ngoại vận động quyên góp tiền "chanh đấu", khổ nhất là mấy bà con làm ăn lương thiện phải đóng tiền cho tụi nó không là bị hăm dọa là CS nằm vùng, rồi kiếng xe hơi hoặc cửa hiệu đang đêm ăn đá .
8/ Mánh thứ tám : "chân lý của mày sao bằng chân lý của tao ?"
Hình thức : lặp đi lặp lại những quan điểm và tuyên bố của "phe mình" (tức "nhà rân chủ") mà không quan tâm gì đến phản biện lập luận của đối phương. Có khi còn copy bài dài dằng dặc trên trời dưới biển không có giá trị gì trong mạch thảo luận .
Mục đích : tuyên truyền "cả vú lấp miệng em", làm cho mọi người "hoa mắt" lên và cũng chả ai rảnh ngồi tranh cãi với những dòng copy dài thoòng loòng đó.
Việc dùng tài liệu tham khảo trong thảo luận là việc tất yếu cần thiết . Nhưng lạm dụng tài liệu tham khảo thì lại là một cách ngụy biện bịp bợm . Ngay cả trong nghiên cứu khoa học , điểm nào cần trích dẫn tài liệu tham khảo thì cũng là hạn chế không phải là dùng tài liệu tham khảo để thay thế cho luận điểm mình trình bày. Những điểm cần làm rõ hoặc phản bác mà đã có người trình bày sẵn rồi thì mình phải linh hoạt trình bày lại cho rõ vấn đề , chỗ nào có nội dung gì , tương ứng trong mạch thảo luận ra sao . Chứ còn chơi kiểu "flood" tài liệu tham khảo thì cũng như trong thi đấu thể thao dùng thịt đè người , chả cần đánh đấm luật lệ gì cứ nhào vào chơi nguyên con nặng cả trăm kg đè cho đối thủ nghẹt thở mà knock-out
Cái vụ này rõ ràng dễ thấy nhất là về cấu trúc nhà nước giữa "Cộng Sản" (sic) và Tư Bản . Một bên trình bày cho nghiêm túc cố mạng , một bên cóc quan tâm , chỉ mượn cớ một chi tiết nào đó rồi chơi nguyên một tràng dài copy từ mấy trang rác nào đó nhét vào , nghiễm nhiên xoa tay xem đó là mình đã bẻ được "luận điệu tuyên truyền của CS" !
9/ Mánh thứ chín : Trư Bát Giới bổ bồ cào loạn xạ.
Hình thức : chả cần đúng sai , "nhà rân chủ" mở màn tố khổ CSVN bằng ôi thôi đủ chuyện trên trời dưới đất .
Mục đích : mỗi một điểm thôi cũng là cả một đề tài rồi . Bây giờ nó bù lu bù loa một đống đề tài nhảm nhí, nào là bầu cử , nào là tự do báo chí , nào là cải cách ruộng đất thời xưa , nào là Mậu Thân thảm sát , nào là ông Hồ có vợ , nào là Phạm Văn Đồng bán đảo, nào là CS làm tay sai Tàu ... chưa xong chuyện này nó kéo nhằng chuyện kia thì ở đó còn thảo luận mẹ gì nữa
Cái này cũng giống như Trư Bát Giới khi không lên cơn điên đập bồ cào loạn xạ chả theo chiêu thức nào , chả cần võ cũng chả cần đánh trúng . Ngưu Ma Vương dũng mãnh là thế mà khi mệt mỏi (cũng như anh em ta khi bận việc) cũng phải ná thở hoa mắt lên .
( Để trị cái màn này thì cần phải tinh ý một chút , lộn ngược lại dòng thảo luận ban đầu để dí vào mặt "nhà rân chủ" cái xuất phát điểm sai phè ra đó mà nó đang đánh trống lảng . Còn cu cậu muốn nói linh tinh gì thì kệ , tôi đây là không quan tâm nên tôi ừ tất , vì tôi đang nói chuyện ở điểm này cậu lại lảng đi tố khổ CS , bây giờ mời cậu Trư ngưng chém gió , quay lại điểm chúng ta đang thảo luận và cậu thì bí lù nè )
Nói chung tên "nhà rân chủ" nào mà thuần thục chừng 2 hoặc 3 mánh lới nói trên là có thể hành nghề được rồi . Với "nhà rân chủ" thì văn hóa, kiến thức và sự học giả trong thảo luận là không cần thiết .
Những thủ đoạn tranh cãi rẻ tiền của các nhà Rân chủ vị "măn ni" trên internet
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
0 nhận xét:
Post a Comment