Chúng ta là người Việt Nam

Chúng ta có chung dòng máu và màu da.

Chúng ta là người Việt Nam

Chúng ta nên yêu thương, hãy tha thứ và quên đi.

Chúng ta là người Việt Nam

Chúng ta phải bắt tay để xây dựng đất nước giàu mạnh.

Chúng ta là người Việt Nam

Chúng ta hãy yêu nước bằng lòng hăng say lao động.

Chúng ta là người Việt Nam

Chúng ta phải luôn tự hào về nguồn cội.

WC và RẬN CHỦ


nguồn: 2 ku blog
Như những kẻ biến thái

Núp vào toilet học đường
Nhả những mộng tưởng ái ân bệnh hoạn
lên tường
Nhà rận chủ "yêu quê hương"
Rúc đầu vào hố xí của chế độ
Tay bịt mũi, mồm đòi quyền tự do được thở
Kiến nghị
khiếu kiện
dân oan
thay cuộn giấy lau chùi..
Vê đúp Cờ (WC)
hai chữ nặng mùi
nhưng chứa đựng bao tâm tình nhà rận chủ
Bên kia đại dương, Hoa Thịnh Đốn không ngủ
Hố xí này quyết tử thủ đấu tranh...


Đòi đổi tên nước, các nhà "lật pháp" "tung chiêu" vào chế độ?



Mấy ngày gần đây dư luận lại xôn xao về đề xuất phương án đổi tên nước trở lại thành Việt Nam dân chủ cộng hòa thay cho tên hiện hành. Đề xuất này vốn không hề mới, nhưng nó nóng lên vì gắn với đợt tổng kết 3 tháng lấy ý kiến sửa đổi hiến pháp của ủy ban dự thảo sửa đổi hiến pháp. Tôi không rõ số liệu cụ thể mà Ủy ban tổng kết thế nào nhưng qua những gì báo chí thể hiện thì tôi rất lấy làm ngạc nhiên khi Ủy ban lại cho rằng đây là một đề xuất có tính nghiêm túc. Tôi dẫn nguồn như sau:
Báo Pháp luật TP.HCM: Thêm phương án về tên nước: Việt Nam Dân chủ Cộng hòa
Điều 1 dự thảo tiếp thu, bên cạnh cách viết cũ (tên nước là CHXHCN Việt Nam), xuất hiện phương án mới, phản ánh chính xác hình thức chính thể và chủ quyền quốc gia về lãnh thổ: “(1) Nước VN là một nước dân chủ cộng hòa, độc lập, có chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, bao gồm đất liền, hải đảo, vùng biển và vùng trời. (2) Tên nước là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (VNDCCH)”.
Phương án này thể hiện ý kiến nhiều tầng lớp nhân dân, cho rằng VNDCCH là tên gọi gắn liền với sự ra đời của chính thể cộng hòa đầu tiên ở nước ta, là thành quả của Cách mạng Tháng Tám, đã được long trọng tuyên bố với nhân dân và toàn thế giới qua bản tuyên ngôn độc lập do Hồ Chủ tịch tuyên đọc ngày 2-9-1945 lịch sử. Tên gọi ấy được khẳng định trong HP 1946, 1959 và chỉ chính thức được thay đổi bởi HP 1980.Tên nước ấy gắn với hai cuộc kháng chiến, hai cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc và Tây Nam và công cuộc xây dựng đất nướcVề mặt pháp lý, tính đến thời điểm này, tên gọi ấy được sử dụng nhiều hơn so với tên nước hiện nay.

Trở lại với VNDCCH tạo ra sức lôi cuốn, tập hợp đoàn kết dân tộc, tạo đồng thuận toàn xã hội, thuận lợi hơn trong quan hệ quốc tế, góp phần phát huy, tranh thủ các nguồn lực kiến thiết, phát triển đất nước, vượt qua tình trạng khó khăn hiện nay. Trở lại với tên gọi ấy không phải là phủ nhận định hướng XHCN. Định hướng ấy nằm trong nghị quyết của Đảng, pháp luật của Nhà nước và cả ở những nội dung cần thiết trong HP mới.

Báo Dân trí: Đề xuất phương án mới về tên nước: Việt Nam Dân chủ Cộng hòa
Tên gọi này cũng được cho là phản ánh đúng trình độ phát triển của Việt Nam trong giai đoạn hiện nay, phù hợp với tính chất của nền kinh tế định hướng XHCN. Tên gọi này có khả năng lôi cuốn, tập hợp đoàn kết toàn dân tộc, tạo sự đồng thuận chung trong xã hội, đồng thời thuận lợi hơn trong quan hệ hợp tác với các nước khác trên thế giới…

Việc lựa chọn tên nước theo phương án này, UB dự thảo nhận định, không làm ảnh hưởng đến việc tiếp tục phát triển đất nước theo định hướng XHCN bởi chủ trương, đường lối, pháp luật của nhà nước cũng như bản thân các quy định của Hiến pháp vẫn đang khẳng định mục tiêu nàyThực tế, trong giai đoạn từ 1954 đến 1976, với tên gọi Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nhà nước vẫn khẳng định và thực hiện công cuộc xây dựng CNXH.

Từ những lập luận đó, UB Dự thảo thể hiện lại Điều 1 để làm rõ hơn hình thức chính thể và chủ quyền của Nhà nước, đồng thời đề xuất phương án quy định tên nước là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Trong những vấn đề mà tôi gạch chân ở trên, điều đầu tiên mà tôi đặt dấu hỏi là cụm từ "Phương án này thể hiện ý kiến nhiều tầng lớp nhân dân" của báo Pháp luật TPHCM. Không hiểu đây là nguyên văn thông báo kết quả của Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp hay là của tác giả bài báo (Nghĩa Nhân) sáng tác ra? "Nhiều tầng lớp nhân dân" ở đây là những tầng lớp nào? mỗi tầng lớp có bao nhiêu "nhân dân"? Những "ný nuận" khác tôi gom lại như dưới đây:
1. Tên gọi gắn liền với Tuyên ngôn độc lập, với chính thể cộng hòa đầu tiên, do Bác Hồ đặt.
2. Tạo sức lôi cuốn, đoàn kết dân tộc, thuận lợi trong quan hệ quốc tế...
3. Phản ánh đúng trình độ phát triển của Việt Nam trong giai đoạn hiện nay.

Thứ nhất, tại sao tên gọi đầu tiên của nước ta là Việt Nam Dân chủ cộng hòa?

Chữ Cộng hòa trong tên nước thể hiện chế độ nghị viện (quốc hội) và có trong hầu hết tên các nước trên thế giới nên không bàn tới nữa. Chữ "dân chủ" vốn là một thuộc tính của các cuộc cách mạng tư sản chống lại sự thống trị của chế độ phong kiến, giai cấp quý tộc và đối lập với "quân chủ". "Dân chủ" ở đây cũng không có nghĩa là toàn bộ nhân dân lao động được làm chủ đất nước mà chỉ dành cho giai cấp tư sản, chủ thể của cuộc cách mạng tư sản.

Cách mạng Việt Nam những năm đầu thế kỷ 20 có 2 nhiệm vụ chính là: "phản đế, phản phong", tức lật đổ chế độ phong kiến và ách thống trị của thực dân Pháp ("đế" là "đế quốc", "phong" là "phong kiến"). Năm 1945, cách mạng tháng 8 thành công nhưng mới chỉ lật đổ được chế độ phong kiến chứ gốc rễ của thực dân vẫn bám chặt trên mảnh đất hình chữ S này (mục tiêu "dân chủ"). Mặt trận Việt Minh do Đảng Cộng sản Đông Dương thành lập năm 1941 với mục đích "Liên hiệp tất cả các tầng lớp nhân dân, các đảng phái cách mạng, các đoàn thể dân chúng yêu nước, đang cùng nhau đánh đuổi Nhật - Pháp, làm cho Việt Nam hoàn toàn độc lập, dựng lên một nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa". Tức là  trong thời điểm bấy giờ, việc giành độc lập dân tộc là mục tiêu tối thượng, không phân biệt tầng lớp nhân dân, quan điểm chính trị, tôn giáo,... miễn là "người yêu nước". Ngoài ra, để tránh việc trở thành quân cờ trong tình hình đối đầu ý thức hệ nóng bỏng của thế giới bấy giờ, cần thiết phải có một cái tên nước trung dung, không ngả nghiêng theo phe nào cả. Có được điều đó là nhờ con mắt tinh tường và kinh nghiệm của Bác Hồ sau bao năm lăn lộn ở chính trường quốc tế. Vì vậy tên gọi "Việt Nam dân chủ cộng hòa" bấy giờ là hoàn toàn hợp lý.
Bác Hồ đọc tuyên ngôn độc lập, khai sinh nước Việt Nam dân chủ cộng hòa - 2/9/1945

Những năm gần đây, các vị "bất đồng chính kiến" rất hay lợi dụng những câu nói của Bác để làm bình phong cho ý đồ của mình, hòng "lòe" thiên hạ vốn tin yêu tuyệt đối vào Người. Nhưng khi lợi dụng hình ảnh Bác, họ đã không biết, không hiểu hoặc cố tình quên rằng những điều Bác nói, Bác làm (hay bất kỳ nhân vật lịch sử nào khác) là thuận theo hoàn cảnh lịch sử, điều kiện cụ thể bấy giờ chứ không nhất thiết là phải áp dụng cho muôn đời sau (trừ những thứ đã là chân lý). Các thế hệ sau phải biết kế thừa và phát huy những thành tựu, di sản của Bác và thế hệ đi trước lên những tầm vóc cao hơn chứ không phải chăm chăm đòi quay trở lại "xuất phát điểm" như thế. Đó là suy nghĩ của những kẻ bất tài hoặc những kẻ âm mưu phá hoại sự nghiệp cách mạng của dân tộc.

Thứ hai, tại sao nước ta đổi tên thành Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam?


Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thống nhất đất nước (cách mạng dân tộc, dân chủ), nhân dân ta đã đạt được một cột mốc mới trong sự nghiệp cách mạng của mình. Để đánh dấu chặng đường này và vạch ra phương hướng cho chặng đường tiếp theo, Quốc hội khóa VI ngày 2/7/1976 đã quyết định đổi tên nước thành nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Những lý do chính khác của việc thay đổi này là:
  • Khẳng định với thế giới và nhân dân rằng nước Việt Nam chúng ta kiên định xây dựng đất nước tiến lên theo con đường CNXH.
  • Thực trạng bấy giờ là đất nước ta đang tồn tại 2 tên nước: Việt Nam dân chủ cộng hòa và Cộng hòa miền nam Việt Nam. Do đó, tất yếu phải có một cái tên chung vừa thể hiện được bản chất, mục tiêu của chế độ vừa"tạo sự đoàn kết dân tộc" (chắc chắn không thể lấy tên CHMNVN đặt tên nước còn dùng VNDCCH thì có vẻ "áp đặt" đối với những người dân miền Nam, nhất là những người trung dung hoặc có liên quan đến chế độ cũ).

Như vậy, ngay việc đổi tên nước năm 1976 đã bao hàm ý nghĩa "đoàn kết dân tộc"rồi. Vậy mà bây giờ lại có những kẻ cố tình lộn ngược cái ý nghĩa đó rồi rêu rao rằng nhằm mục đích bảo vệ cho điều ấy! Ngu xuẩn hay lố bịch?
Quốc hội khóa VI - 1976. Thủ tướng Phạm Văn Đồng đang phát biểu.
 Họ còn nặn ra những "lợi ích" mơ hồ như: tạo ra sự lôi cuốn (?), tạo đồng thuận toàn xã hội (?), thuận lợi hơn trong quan hệ quốc tế (?),...
Đây thực sự chỉ là những cái lý lẽ vu vơ của những kẻ mồm loe mép dãi, vung vít những từ ngữ sáo rỗng để lòe bịp thiên hạ mà chẳng có một cơ sở khoa học, thực tế nào cả.
  • "Tạo sự lôi cuốn": phải chăng các vị này học tập mấy đứa trẻ chơi Facebook, kiếm cái nick thật kêu và cái avatar thật gợi để "lôi cuốn"người khác? Thế nào là cái tên nước "lôi cuốn"? Tên "Cu Ba", "Hai ti", "Séc", "Ê-cu-anh-đó (Ecuador)" có lôi cuốn không nhỉ? Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cũng đã "lôi cuốn" hai đế quốc Pháp, Mỹ sống chết nhảy vào tranh giành đó. Quý vị muốn "lôi cuốn" kiểu đó nữa hay không? Khuyến mãi cho quý vị một cách giải thích mang "tầm quốc tế" về cái tên Việt Nam để quý vị xem nó có "hấp dẫn" không nhé: V.I.E.T.N.A.M = Viagra In Every Time. Night And Morning. 
  • "Tạo sự đồng thuận xã hội": Ối giời, vậy ra bấy lâu nay xã hội Việt Nam đang rất chia rẽ về cái tên nước à? Thông tin này ở đâu ra? Số liệu thống kê thế nào? Ai đảm bảo rằng sau khi đổi tên thành VNDCCH thì toàn xã hội lại đồng thuận cả? Dân Việt Nam bấy lâu nay ngoài việc lo "cơm áo gạo tiền" lại còn thừa thời gian để đi tranh cãi đến mức chia rẽ về cái tên nước nữa cơ đấy!
  • "Thuận lợi hơn trong quan hệ quốc tế": nhảm nhí! Cái tên CHXHCN Việt Nam gặp bất lợi gì khi gia nhập Liên Hợp Quốc (20/09/1977), ASEAN (28/07/1995), WTO (07/01/2007) à? Hay do cái tên CHXHCN Việt Nam sẽ gặp bất lợi nếu chịu cúi đầu làm chư hầu cho Mỹ, Nato? Hay do cái tên CHXHCNVN viết dài hơn, tốn nhiều mực in hơn VNDCCH? Chẳng biết thuận lợi hơn cái gì chứ trước mắt là cả đống bất lợi cho các nước, doanh nghiệp quốc tế có quan hệ với Việt Nam khi phải thay đổi chứng từ có liên quan.. Muốn thuận lợi, muốn kêu gọi người ta đến hợp tác làm ăn với mình thì cái cần thay đổi là cung cách làm việc, môi trường đầu tư, thủ tục hành chính,.. chứ nào phải thay đổi cái tên? Một chuyện giản đơn như thế mà các vị "lật pháp" há chăng không hiểu?

Chưa hết, bên cạnh đó còn có những lý lẽ thể hiện sự thiếu hiểu biết hoặc cố tình bóp méo lịch sử như: Tên nước ấy gắn với hai cuộc kháng chiến, hai cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc và Tây Nam và công cuộc xây dựng đất nước; Về mặt pháp lý, tính đến thời điểm này, tên gọi ấy được sử dụng nhiều hơn so với tên nước hiện nay; Tên gọi ấy được khẳng định trong HP 1946, 1959 và chỉ chính thức được thay đổi bởi HP 1980.

Tên nước CHXHCN Việt Nam đã được Quốc Hội thông qua từ ngày 2/7/1976, cùng với đó là Quốc kỳ, Quốc huy, Thủ đô, Quốc ca. Vậy thì các vị cho ý kiến này lấy tư cách gì mà nói rằng khoảng thời gian từ lúc đó đến khi hiến pháp 1980 ra đời thì tên nước CHXHCNVN là không có tính pháp lý? Không có pháp lý mà tên nướcCHXHCNVN được ghi nhận là thành viên thứ 149 của Liên Hiệp Quốc (1977) trong khi VNDCCH không có một giây phút nào là thành viên của tổ chức này? Không có pháp lý mà tên nước, quốc huy được sử dụng trong mọi văn bản pháp luật, công hàm quốc tế trong giai đoạn này à? Giả sử mà Quốc hội bấy giờ không cảm thấy cần thiết phải sửa đổi hiến pháp năm 1980 mà duy trì hiến pháp 1959 đến ngày nay thì 37 năm qua nước CHXHCNVN là không có tính pháp lý à?

Rồi từ cái lý luận củ chuối ấy mà họ cho rằng hai cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc và Tây Nam gắn với cái tên VNDCCH chứ không phải CHXHCNVN. Trên Đôi Mắt có tài liệu "Sự thật về quan hệ Việt Nam - Trung Quốc 30 năm qua", xuất bản tháng 10/1979, được coi là "Sách trắng" của Bộ ngoại giao nước CHXHCN Việt Nam, mời quý vị tham khảo. Rồi "Về mặt pháp lý, tính đến thời điểm này, tên gọi ấy được sử dụng nhiều hơn so với tên nước hiện nay" (?!). Câu này không ngu ngơ thì cũng tối tăm vô cùng. Sử dụng nhiều hơn là thế nào? Có ai đã thống kê bao nhiêu văn bản pháp luật, công văn, chứng từ,.. sử dụng VNDCCH và CHXHCNVN để so sánh tên nào được dùng nhiều hơn chưa? Còn nếu tính theo năm thì VNDCCH được sử dụng 31 năm trong khi CHXHCNVN tính đến nay là 37 năm. Mà trẻ con tiểu học cũng biết rằng 37 lớn hơn 31 nhé! Thật ra thì việc so sánh ít - nhiều kiểu này chẳng khác gì trò trẻ con?!

Thứ ba, phải chăng tên gọi là phải phản ánh chính xác thực trạng đất nước?

Theo quan niệm của người Việt Nam, việc đặt tên cho con cái là một vấn đề hệ trọng, bởi nó thể hiện mong muốn, ước nguyện của bậc cha mẹ đối với tương lai của con cái. Cái tên cũng chính là lời nhắc nhở cho người con ghi nhớ điều mà cha mẹ mong đợi ở mình để từ đó cố gắng hoàn thành ước nguyện ấy. Như vậy, cái tên có trước khi nguyện ước của đấng sinh thành trở thành hiện thực. Ví dụ như một đứa bé mới sinh được đặt tên là Trung Hậu thì không có nghĩa rằng người ta thấy nó trung hậu ngay từ lúc lọt lòng mà đặt tên như vậy. Hay như ông Nguyễn Phước Tương cố mãi mà không được công nhận hàm giáo sư nên tự đổi tên mình thành Tương Lai với mong ước sẽ thành giáo sư trong tương lai. Có điều ông này cố mãi, cố quá đến giờ, ở cái tuổi có thể "quá cố" bất cứ lúc nào nhưng vẫn chẳng được ai công nhận hàm giáo sư nên đành cố đấm ăn xôi tự gọi mình là giáo sư Tương Lai.

Quay trở lại tên gọi CHXHCNVN, như trên đã phân tích, đó là lời khẳng định nguyện vọng của nhân dân Việt Nam xây dựng đất nước tiến lên theo con đường XHCN. Bây giờ các vị ấy lại lấy lý do rằng ngày trước với tên VNDCCH, nước ta cũng đi theo con đường XHCN nên giờ có đổi tên cũng chẳng ảnh hưởng gì đến "con đường đã chọn". Tên nào cũng chẳng thay đổi bản chất của vấn đề thì đổi để làm gì? Làm một cái việc vô nghĩa như thế với đủ loại tốn kém và phiền hà kèm theo, tưởng đâu chỉ là chuyện của những kẻ có vấn đề về thần kinh mới nghĩ ra.
Quốc huy nước VNDCCH và CHXHCNVN

Nhìn ra thế giới thì thế nào? Liên Xô ngay từ thời kỳ đầu thành lập đã mang tên làLiên bang CHXHCN Xô Viết mà như Lê Nin giải thích rằng "CHXHCN" có nghĩa là chính quyền Xô viết quyết tâm thực hiện bước chuyển lên chủ nghĩa xã hội chứ hoàn toàn không có nghĩa là đã thừa nhận chế độ kinh tế hiện nay là chế độ xã hội chủ nghĩa. Điều đó giống như nước ta hiện nay: tên nước phản ánh mục tiêu, nhiệm vụ và quyết tâm chính trị của giai cấp cầm quyền. Nếu hiểu một cách trụi lủi như các vị "lật pháp" rằng tên nước cần phải "thể hiện đúng trình độ phát triển hiện nay của đất nước" thì không lẽ vài năm sau trình độ của đất nước lên 1 mức mới thì lại phải đổi tên nước lần nữa và cứ thế cứ thế đổi? Các nước phát triển trên thế giới hiện nay danh xưng chỉ có chữ Cộng hòa và tên nước như: Cộng hòa Pháp, Cộng hòa liên bang Đức, Cộng hòa Ý, Liên bang Nga, Hợp chúng quốc Hoa Kỳ,... chẳng nước nào có chữ Dân chủ cả. Vậy phải chăng ở những nước đó không có Dân chủ? Hay những nước như vậy đương nhiên là có dân chủ rồi nên không cần viết vào tên nước nữa? Nếu hiểu theo ý thứ hai này thì Việt Nam chẳng hề có dân chủ nên phải đặt tên là Việt Nam dân chủ cộng hòa? Rồi sau khi đổi tên nước thành VNDCCH được vài năm, các nhà "lật pháp" lại kiến nghị rằng nước ta hiện giờ đã thừa dân chủ rồi nên bỏ cái chữ dân chủ đi cho thành Việt Nam Cộng hòa? Ôi... tư duy các nhà "lật pháp"!!!!

Một vấn đề nhỏ nữa là trong cách hành văn tiếng Việt, danh xưng, tước hiệu, họ, chức vụ,.. đứng trước tên của đối tượng. Đầu thế kỷ 20, ảnh hưởng của Nho giáo Trung Quốc còn nặng nề nên cách gọi thường hơi hướng kiểu Tàu. Ví dụ: Tương Lai tiên sinh chứ không gọi tiên sinh Tương Lai... Theo cách đó, tên nước Việt Nam đã được đặt là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, tương tự Trung Hoa Dân quốc, Đại Hàn dân quốc,... Ngày nay, tôn ti trật tự trong tiếng Việt đã ổn định, đi vào khuôn khổ, nề nếp nên danh xưng nước CHXHCN Việt Nam là "chuẩn men" chứ đổi lại thành VNDCCH thế nào cũng có bạn rận rành tiếng Việt lại lu loa lên rằng Nam Trung Hải đã thò tay vào sâu đến nỗi chỉnh sửa cả cái tên quốc gia!
Nói thêm chút về cấu trúc tiếng Việt ở đây:
Trong tiếng Việt thì danh từ đi trước và tính từ bổ nghĩa theo sau. Do đó một số ý kiến cho rằng đúng ngữ pháp thì phải là "Việt Nam Cộng hòa xã hội chủ nghĩa" (Việt Nam là danh từ, CHXHCN là tính từ theo sau) và do đó "Việt Nam dân chủ cộng hòa" là đúng ngữ pháp. Theo quan điểm của tôi, CHXHCN Việt Nam là đúng ngữ pháp vì: Cộng hòa là một danh từ (đầy đủ là "Nền cộng hòa") còn XHCN là một tính từ bổ nghĩa cho danh từ "cộng hòa" trước nó. Hai từ này ghép lại là một cụm danh từ "CHXHCN", nghĩa là "nền cộng hòa theo chủ nghĩa xã hội" và là danh xưng đứng trước danh từ Việt Nam. Tương tự vậy, "Việt Nam Dân chủ cộng hòa" đổi đúng theo ngữ pháp Việt Nam phải là "Cộng hòa dân chủ Việt Nam" (2 chữ "cộng hòa" và "dân chủ" đổi chỗ cho nhau). Nhìn sang tiếng Anh thì có thể thấy rõ hơn: Socialist Republic of Viet Nam, trong đó: Socialist (XHCN) là tính từ của Republic (Cộng hòa) of (của) nước Việt Nam.

Thứ tư, những hệ lụy trước mắt nếu đổi tên nước theo ý kiến của các nhà lật pháp

Trước bất kỳ sự thay đổi nào, một vấn đề luôn luôn được đặt ra là: làm điều đó chúng ta được gì và mất cái gì? Ví dụ khi bạn muốn đổi một cái điện thoại thì bạn phải trả lời được câu hỏi: mua nó bạn được trải nghiệm tính năng gì mới và khả năng tài chính của bạn có đáp ứng nổi điều đó một cách thoải mái không? Đôi khi chỉ vì "lỡ yêu rồi" nên cũng ráng "bóp mồm bóp miệng" để "rước được em nó về rinh". Nhưng danh xưng một quốc gia thì đâu thể tùy hứng thế được! Đổi tên nước là một sự kiện trọng đại của quốc gia và chỉ xảy ra khi có những biến động chính trị to lớn và kéo theo nó là những thay đổi có hệ thống, phức tạp, phiền hà và tốn kém.

Chẳng phải quá thông minh để hình dung ra những phiền hà và tốn kém như sau:Thay đổi toàn bộ quốc huy, quốc danh trên các con dấu, biểu mẫu, tài khoản quốc tế, chứng từ quốc tế, sổ sách, ĐỔI TIỀN,.. Một con số khổng lồ, chưa kể đến khoảng thời gian mất cho những việc đó và những trục trặc, gián đoạn mà các công dân phải gánh chịu trong quá trình chuyển giao này. Tôi còn nhớ, sau khi "xứ Đoài" vinh dự được "nhập hộ khẩu Thủ đô" không bao lâu, tôi đi làm lại chứng minh nhân dân. Khi khai báo nguyên quán Hà Tây, cô nàng cán bộ lạnh lùng phán một câu: làm gì có tỉnh nào là tỉnh Hà Tây? Chợt rùng mình nghĩ giả sử các nhà "lật pháp" thành công, không biết bao nhiêu sương Sa Pa, Đà Lạt có đủ để bọc những câu tương tự: làm gì có nước nào là nước CHXHCN Việt Nam?
Mới chỉ là "kiến nghị" vu vơ mà đã có "hệ lụy" thế này đây!

Vậy đất nước này đánh đổi một khối lượng khổng lồ ngân sách, thời gian, sức lực cùng bao hệ lụy kèm theo để được cái gì? Chẳng được gì cả ngoài những cái "bánh vẽ" (đã chứng minh ở trên) và một cái tên nước "mới", "tái chế" từ cái tên đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử của chính mình, đồng thời chứng minh cho thiên hạ thấy rằng mình vừa dốt lịch sử, vừa dốt tiếng Việt lại thích ... đi giật lùi! Chuyện này còn hài hước hơn việc ta có một cái áo đã sử dụng chán chê, vứt đâu đó và lãng quên đi, cho đến một ngày ta gặp nó trong một tiệm quần áo cũ, lúc này kiểu áo đó đang "mốt" lại và ta phải bỏ ra một khoản tiền kha khá để mua lại nó.

Thế thì kẻ nào thực sự được hưởng lợi từ câu chuyện hài hước trên nếu nó thành sự thật? Đương nhiên, dễ thấy nhất và cụ thể nhất là các nhà máy in, các cửa hàng khắc dấu, băng rôn cờ hiệu,...- những con kiến cặm cụi đi tha những mảnh vụn lợi ích rơi vãi từ cái mỏ của đàn kền kền quốc tế, của đám sâu đang đục khoét rường cột chế độ - và sự hí hửng, thỏa mãn của lũ rận khi chúng nhấm nháp chút hoa hồng của hợp đồng bán nước mà quan thầy ban cho. Và chắc chắn một điều, biên lai của "bữa tiệc mừng tên mới" này sẽ do nhân dân Việt Nam thanh toán!

Vậy thì... có ai quen biết với các vị trong Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp không nhỉ? Hãy nhắc họ rằng ngày cá tháng tư đã qua được nửa tháng rồi trừ phi họ muốn bán món cá ươn khi cho rằng đề xuất đổi tên nước này là một điều nghiêm túc!
Nguồnhttp://www.doimat.cuanhcuem.net/2013/04/doi-ten-nuoc-tung-chieu-vao-che-do.html

THÔNG BÁO TUYỂN SINH ĐẠI HỌC QUỐC HẬN


THÔNG BÁO TUYỂN SINH ĐẠI HỌC QUỐC HẬN


Nhân kỷ niệm ngày quốc hận 30/04, đại học Quốc Hận quốc gia trân trọng thông báo kế hoạch tuyển sinh hệ chính quy khóa 2013 trên phạm vi toàn thế giới cho các bạn có đủ điều kiện chống cộng tham gia nhập học..
Số lượng thí sinh: Không giới hạn
Thời gian xét tuyển: sẽ thông báo chi tiết sau qua thời báo lá cải Rờ FA.
Đối tượng dự tuyển: Phải là con nhà gia tộc nổi tiếng là mất dạy và con nhà ngu lâu dốt bền khó đào tạo..
I.                  Nội dung đào tạo.
Khi tham gia trường của chúng tôi, các bạn sẽ được đào tạo bởi những kỹ sư gió học tuyệt vời với nhiều năm kinh nghiệm.
-         Năm đầu tiên các bạn sẽ được chúng tôi cho luyện kỹ năng khóc, bao gồm các tuyệt kỹ, khóc khi không có gì để khóc, khóc khi vui, khi buồn, khóc khi bị công an bắt, khóc khi đứng đứng trước đám đông làm trò, khóc khi ông chủ không trả tiền chống cộng…vân vân..
-         2 năm tiếp các bạn sẽ được đào tạo chuyên sâu chuyên ngành chửi thề, tạo cớ cởi quần ăn vạ, đại cương chống cộng, Luật 10/59, Tự Do - Dân Chủ - Nhân Quyền 3 Que Xỏ Lá..Đặc biệt là kỹ năng làm tiền từ các chóp Huê Kỳ
-         Sau đó 3 năm Chuyên Ngành Đảo Chính, Bắt Bớ, Ám Sát, Thủ Tiêu, Tra Tấn. Trong quá trình học thì trường sẽ dạy các môn lập Ấp Chiến Lược, Dinh Điền, khu Trù Mật, Chuồng Cọp, hầm ngục như Chín Hầm...
Trong quá trình học, các bé học sinh sẽ được tham gia 1 số hoạt động ngoại khóa bổ óc như:
Biểu Tình, Hội Họp, Kỹ Thuật Quyên Góp Tiền, Kỹ Năng Chém Gió, Qua Cầu Rút Ván, Thọc Gậy Bánh Xe, Ném Đá Dấu Tay, Ngậm Máu Phun Người, Hiếp Dâm Lịch Sử, Xuyên Tạc Thời Đại, Đâm Lưng Chiến Sĩ...vv....vvv....

Ngoài ra muốn học tiếp Cao Học thì các bạn phải thi vào trường Quốc Hận để tiếp tục nâng cao trình độ và lý luận chống Cộng.

Đội ngũ giáo viên nhiều năm kinh nghiệm, có những kỹ thuật điêu luyện và chiến công vang lừng như Giáo sư Lý Tống (hiện ở Huê Kỳ đã đoạt giải Nobel về Vật Lý là Đua Xe Máy và đập vỡ Bong Bóng để làm sụp đổ Đảng CSVN). Toàn bộ các giáo viên được chọn lọc từ Quân Lực VNCH trên Internet vì vậy ngoài chương trình học Văn Hóa ra thì các bạn phải học Quân Sự trong suốt quá trình học với Quân Lực VNCH trên Internet. Các bạn có thể chọn cho mình binh chủng mà mình yêu thích .

Ngôi trường đã được sự dẫn dắt của các đời hiệu trưởng quá cố và xấu số như : Ngô Đình Diệm , Nguyễn Văn Thiệu ….

Hiện ở VN có Ngô Quang Kiệt và một số gương mặt khả ố khác .

Sau khi tốt nghiệp trường sẽ cấp bằng có giá trị ngang ngửa với Đại Học Harvard và đối với bất kỳ Học Viện Quân Sự nào trên thế giới (kể cả Huê Kỳ!)
Bằng có tên : "Hoang tưởng nghiêm trọng và đặc biệt nghiêm trọng.

* Nhà trường đang xin phép để mở thêm chuyên ngành: Chống Cộng cho thiên Chúa Giáo , Tin Lành, Lưu Văn Ty…
II.               Liên hệ dự tuyển
Mọi chi tiết xin các bạn liên hệ với số 113 rồi làm theo hướng dẫn
Thời hạn nộp hồ sơ đến hết đời.
Chú ý:
Nếu thí sinh nào đậu thủ khoa thì sẽ được nhà nước trao tặng 1 căn nhà được đúc bằng bêtông cốt thép , có trang bị camera , công an tuần tra 24/24h , có gác cổng canh gác được trang bị súng ak ...v..v

Và còn nhiều giải khác ví dụ như : ở nhà bố hoặc mẹ được công an bảo vệ và canh chừng 5 năm .

Trường được thành lập năm 1975 tại Mỹ nay đã có tại VN .
Vừa qua đã có các thí sinh xuất sắc đạt giải như : Lê Công Định , Trần Huỳnh Duy Thức , Lê Thị Công Nhân , Nguyễn Tiến Trung , Thích Quảng Độ, Điếu Cày….vv
Trường rất hân hạnh được đón tiếp các bạn
Xin trân thành cảm ơn, chúc toàn thể các bạn có 1 kỳ kỷ quốc hận vui vẻ!
(Tàn đóm bt)

Những thủ đoạn tranh cãi rẻ tiền của các nhà Rân chủ vị "măn ni" trên internet



1/ Mánh thứ nhất : giương Đông kích Tây. Mánh này "nhà rân chủ" dùng khi đã bí lù quê xệ .

Hình thức : phát biểu một câu không liên quan gì đến vấn đề , hoặc phát biểu ngu hoặc trơ trẽn không chịu nổi dưới hình thức phán bậy bất cần lý lẽ. Một dạng khác còn dễ thương hơn nữa là khích bác cá nhân theo kiểu "sao với chủ đề ABC của Tổ Quốc [chả liên quan cóc gì] ... thì không thấy bạn năng nổ thảo luận và nhiệt tình quan tâm" (ý nó là khích bạn, chửi bạn không yêu nước ---> để bạn tức lên thế là nhào sang chủ đề ABC của nó , rồi nó tẩu.)

Mục đích : người nghe bực quá không chịu nổi nên bật lại một bài , càng dài thì càng trúng mánh của "nhà rân chủ" . "nhà rân chủ" xoa tay nói lăng nhăng hầm bà lằng gì đó , post một bản tin tiêu cực vớ va vớ vẩn nào đó trên báo hay một trích dẫn nào đó vào để "chứng minh" , rút cục là kéo được đề tài mà "nhà rân chủ" đang bí lù sang một đề tài chả ăn nhặp gì , thế là thoát

Tóm lại là màn giương đông kích tây , hay "nghi binh" này là cách thường gặp với "nhà rân chủ" .

Mở rộng : Ở đây "nhà rân chủ" này còn có màn mới nữa , . Quê xệ nên nói lăng nhăng "ngu không thể chịu nổi" hoặc "xạo thì xạo vừa vừa thôi cha nội, cho người ta xạo với" , ý là ra vẻ ta đây chỉ nói đùa thôi . Đây cũng là một cách trở mặt tắc kè đổi màu . Tức là nếu không ai cãi nổi mình thì ta đây tài giỏi , phán thánh phán tướng ngay. Nhưng ngược lại, nếu gặp phải người ta phản bác cứng họng rồi, thấy mình giống thằng hề quá thì diễn hài kịch luôn để được khen là danh hài "nhà rân chủ"  Ví dụ sau đây thì nó kết hợp cả "cổ điển" và "cách tân hài kịch" pha trộn với mánh thứ 2 nữa

2/ Mánh thứ hai : chạy lanh bò quanh . Mánh này "nhà rân chủ" dùng để cù nhầy, cãi ngang - nói càn , khiến người phản bác không đủ kiên nhẫn mà bỏ cuộc.

Hình thức : không quan tâm đếm xỉa gì đến lý lẽ và sự thật được bạn trình bày . "nhà rân chủ" chỉ phán, bất cần lập luận , hoặc công kích nhỏ nhặt câu chữ hoặc lôi các ngoại lệ ra để chống đỡ .

Mục đích : để tỏ ra ta đây không "thua" , ta vẫn đúng rành rành không công nhận sự thật người ta đưa ra . Nói đã đời một vài trang thảo luận theo kiểu này , "nhà rân chủ" sẽ lại mang y nguyên cái giọng điệu cũ ban đầu ra lặp lại , phán như thánh .

Diễn đàn ta còn có bạn Tôn Ngộ Chữ và các clones sáng kiến nữa là phán luôn đó vào chữ ký để khỏi phải copy lại nhiều lần.

Vậy là "nhà rân chủ" để bạn tập gõ máy chán thì thôi , không thay đổi được "chân ný" của "nhà rân chủ" đưa ra .

Mở rộng : rồi sẽ đến màn tiếp theo là "nhà rân chủ" cứ thỉnh thoảng phán nhảm một cái bất cần lý luận hay chứng minh như "Phạm Văn Đồng ký văn bản bán nước" , "CSVN dâng đất cắt biển" , "CSVN dâng đảo cho Tàu" ... Lúc này bạn ngán quá rồi , không lẽ tập gõ máy hoài , thế là nghiễm nhiên trẻ con nhìn vào tưởng đó là sự thật vì không thấy ai phản bác .

3/ Mánh thứ ba : bóp méo nửa sự thật .

Hình thức : xuyên tạc sự thật bạn phát biểu bằng cách lồng ghép những điều mà bạn không hề nhắc đến . Chẳng hạn bạn lên án những tên chống Cộng cực đoan thiểu số ở hải ngoại , "nhà rân chủ" rất hay có màn chụp mũ bạn là "chửi Việt kiều" . Hoặc như bạn nói về một tà giáo nào đó , thì "nhà rân chủ" bảo bạn là "đả kích tôn giáo" (nói chung). Bạn lên án những kẻ có mưu đồ xấu xa đen tối núp sau chiêu bài dân chủ, bạn gọi rõ ràng đó là "rân chủ" và giải thích đi giải thích lại nhưng "nhà rân chủ" cố tình coi như không biết , rêu rao rằng bạn chống lại xã hội dân chủ nói chung.

Mục đích : để người ngoài ghét bạn . "nhà rân chủ" có cái màn tố khổ bạn là "vô thần" hoặc để chia rẽ người trong nước với cộng đồng hải ngoại là vậy đó.

4/ Mánh thứ tư : so sánh tuyệt đối

Hình thức : hoàn cảnh câu chuyện là khác nhau , muốn so sánh thì phải so sánh tương đối hoặc có cùng mốc xuất phát , đó là điều ai cũng biết . Nhưng "nhà rân chủ" thì lấy những ví dụ khập khiễng đem ráp vào so sánh với trường hợp của Việt Nam "chứng minh" hoặc minh họa cho những nập nuận của mình.

Mục đích : để bảo đó là "do CS phá hoại nên VN thua người ta".

Mở rộng : để sự so sánh thêm phần "ép phê" , "nhà rân chủ" còn thêm mắm dặm muối vào , một bên làm trầm trọng "tội ác CSVN", một bên ca tụng nước ngoài .

Ví dụ : cho việc này rõ ràng nhất là "nhà rân chủ" ca tụng Sài Gòn trước đây là "hòn ngọc Viễn Đông" , còn Seoul của Nam Hàn thì nghèo nàn lạc hậu lắm lắm . Chỉ sau vài chục năm nay thì tình hình ngược lại , cái đó là "tội ác CSVN" , "CS Bắc Kỳ vào miền Nam cướp phá khiến hòn ngọc nay thành ... cục đá sứt mẻ".

Thực tế thì "hòn ngọc Viễn Đông" tức Sài Gòn trước 1975 như là một khu ổ chuột khổng lồ (riêng khu trung tâm Q1 tồn tại từ thời Pháp nhìn còn được được một chút). Ngày nay , cả Tp.HCM lẫn Hà Nội đều đang khởi sắc rất nhanh. Trong khi đó , nửa thế kỷ trước, Seoul của Hàn Quốc từ những năm 1960 đã lộng lẫy hiện đại , có xe điện ngầm (ngay cả nhiều nước bây giờ còn chưa có.  Đó là chưa kể Triều Tiên tuy bị Nhật đô hộ nhưng vốn là một quốc gia có đủ sức đánh tan phương Tây , có cách tân kinh tế , có hệ thống trường Đại học từ đầu thế kỷ 20.

So sánh như vậy không những khập khiễng mà còn đểu và hèn. Cho nên "nhà rân chủ" bị khinh bỉ là tất nhiên.

(Sự so sánh đó còn được "nhà rân chủ" áp dụng cho trường hợp khối XHCN và khối tư bản sau WW2 nữa để "chứng minh" theo CS là nghèo hơn theo TB , cho dù là thời kỳ hoàng kim của Liên Xô)

5/ Mánh thứ năm : Tiền đề áp đặt

Hình thức : để thảo luận vấn đề thì ít nhất phải có một điểm xuất phát chung . Hai bên phải đồng ý với nhau một số tiền đề nhất định để triển khai ra thành quan điểm lập trường của mình . "nhà rân chủ" mặc nhiên đem những điều mà chúng xem là đúng lồng vào dòng tranh luận .

Mục đích : người đối thoại không nhận ra điều này nên vô tình là bị rơi vào "hệ thống" suy diễn của "nhà rân chủ".

Ví dụ một số tiền đề sai bét bèn bẹt nhưng "nhà rân chủ" áp đặt mặc nhiên bất cần lý lẽ :

- Dân chủ có nghĩa là bầu cử theo mô hình mass media của phương Tây . Dân chủ tức là ai cũng làm chủ . Dân chủ tức là đa đảng . Và dân chủ theo mô hình này thì mới giàu có được như ... Nhật hay Mỹ

- Trung Quốc phát triển không bền vững , tất yếu sẽ sụp đổ tan tành. Tất cả là vì Trung Cộng.

- CSVN chịu trách nhiệm việc làm mất quần đảo Hoàng Sa .

- Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp phải đánh và chống đến cùng , đánh không lại thì làm mọi cho Mỹ để Mỹ bảo kê , hễ ai mềm dẻo nhún nhường trướng thằng hàng xóm côn đồ này thì là bán nước .

- Trần Dân Tiên là Chủ tịch Hồ Chí Minh, Nông Đức Mạnh là con Cụ Hồ

- Tôn giáo nào cũng tốt hết , chỉ có "vô thần" là xấu xa.

- vân vân ...

6/ Mánh thứ sáu : thông tin không thể kiểm chứng.

Hình thức : "nhà rân chủ" tung lên mạng những thông tin chả ai kiểm chứng nổi rồi cứ thế nghiễm nhiên xem đó là sự thật để đi rêu rao khắp nơi . Hài hước và "bình dân học dốt" hơn nữa là lấy những chuyện "tôi nghe" , "tôi thấy", "tôi đã" , "ba tôi kể" , "bạn thân tôi nói" ... ra để làm "bằng chứng" .

Mục đích : Sự đồn đãi càng nhiều thì càng dễ bịp mọi người vì không mấy ai kiểm chứng nổi hoặc lợi dụng sự hạn chế phổ dụng internet để "tung hoành" muốn nói gì thì nói . Tất nhiên là chỉ bịp được người không biết hoặc không có chủ đích biết nên nghe rồi biết vậy thôi khi nào trà dự tửu hậu đem ra phét lác .

Bàn luận : việc sử dụng thông tin không thể kiểm chứng thì thật ra không ít người cũng mắc phải một cách vô ý do thiếu trình độ thảo luận. Thực vậy, kinh nghiệm cá nhân không có ý nghĩa trong thảo luận bởi vì người nghe không biết , không thể kiểm chứng , vậy thì lấy gì phân biệt giả chân mà chả chứng với chả minh ?

7/ Mánh thứ bảy : Nặc danh hoặc mạo danh, hoặc lạm dụng danh xưng.

Hình thức : tự nhận mình là người thế này thế kia , có khi là Đảng viên lão thành , con nhà cách mạng ... Một loại khác thì thường hay lạm dụng các chức danh học vị , đây là đặc điểm của những kẻ háo danh mà tất nhiên là đám "nhà rân chủ" hèn hạ thì không thể thiếu cá tính độc đáo này .

Mục đích : để tăng kg cho lời nói của mình một cách phét lác . Thêm vào đó, "nhà rân chủ" tâng bốc những người chúng muốn lợi dụng .

Với người có hiểu biết , thân thế tiểu sử một người là một chuyện hoàn toàn có thể nói là không quan trọng gì trong nội dung thảo luận . Tuy nhiên , những bạn trẻ hoặc những người có trình độ còn hạn chế thì rất dễ bị choáng ngợp cả tin.

"nhà rân chủ" một mặt chê bai các học vị học hàm của trí thức Việt Nam, mặt khác hễ thấy ai nói điều phản đối gì đó CSVN thì lại rất thích phong tặng giáo sư , trao bằng tiến sĩ , rồi phong anh hùng , ca tụng còn hơn thánh sống.

Câu chuyện suy ngẫm : Chừng vài năm trước, Lê Chí Quang , người từng được "nhà rân chủ" phong là "luật sư thiên tài" , "giáo sư tin học" , "nhân sĩ Bắc Hà" , "chiến sĩ dân chủ" trong những ngày trong nhà đá của CSVN được các anh em quản giáo chăm sóc tận tình . Sau này Quang được nhà nước khoan hồng cho mãn hạn tù sớm để về nhà với mẹ già. Từ đó đến nay, Lê Chí Quang không còn liên quan gì đến cái đám chuyên nghề xúi con nít ăn cứt gà ở hải ngoại nữa , tu tỉnh làm ăn. Giống như Lê Công Định , khi Lê Chí Quang bị bắt thì đám "chiến hữu" chuyên nghề xúi Quang ăn cứt gà ở Pháp là Nguyễn Gia Kiểng của Thông Luận cũng dần quên "luật sư thiên tài" , "giáo sư tin học" , để mặc cho mẹ già Quang khóc hết nước mắt , bản thân Quang chết lên chết xuống trong trạm xá trại cải tạo vì bệnh thận hành hạ làm gánh nặng cho CSVN. Thời gian đó "nhà rân chủ" ở hải ngoại vận động quyên góp tiền "chanh đấu", khổ nhất là mấy bà con làm ăn lương thiện phải đóng tiền cho tụi nó không là bị hăm dọa là CS nằm vùng, rồi kiếng xe hơi hoặc cửa hiệu đang đêm ăn đá .

8/ Mánh thứ tám : "chân lý của mày sao bằng chân lý của tao ?"

Hình thức : lặp đi lặp lại những quan điểm và tuyên bố của "phe mình" (tức "nhà rân chủ") mà không quan tâm gì đến phản biện lập luận của đối phương. Có khi còn copy bài dài dằng dặc trên trời dưới biển không có giá trị gì trong mạch thảo luận .

Mục đích : tuyên truyền "cả vú lấp miệng em", làm cho mọi người "hoa mắt" lên và cũng chả ai rảnh ngồi tranh cãi với những dòng copy dài thoòng loòng đó.

Việc dùng tài liệu tham khảo trong thảo luận là việc tất yếu cần thiết . Nhưng lạm dụng tài liệu tham khảo thì lại là một cách ngụy biện bịp bợm . Ngay cả trong nghiên cứu khoa học , điểm nào cần trích dẫn tài liệu tham khảo thì cũng là hạn chế không phải là dùng tài liệu tham khảo để thay thế cho luận điểm mình trình bày. Những điểm cần làm rõ hoặc phản bác mà đã có người trình bày sẵn rồi thì mình phải linh hoạt trình bày lại cho rõ vấn đề , chỗ nào có nội dung gì , tương ứng trong mạch thảo luận ra sao . Chứ còn chơi kiểu "flood" tài liệu tham khảo thì cũng như trong thi đấu thể thao dùng thịt đè người , chả cần đánh đấm luật lệ gì cứ nhào vào chơi nguyên con nặng cả trăm kg đè cho đối thủ nghẹt thở mà knock-out

Cái vụ này rõ ràng dễ thấy nhất là về cấu trúc nhà nước giữa "Cộng Sản" (sic) và Tư Bản . Một bên trình bày cho nghiêm túc cố mạng , một bên cóc quan tâm , chỉ mượn cớ một chi tiết nào đó rồi chơi nguyên một tràng dài copy từ mấy trang rác nào đó nhét vào , nghiễm nhiên xoa tay xem đó là mình đã bẻ được "luận điệu tuyên truyền của CS" !

9/ Mánh thứ chín : Trư Bát Giới bổ bồ cào loạn xạ.

Hình thức : chả cần đúng sai , "nhà rân chủ" mở màn tố khổ CSVN bằng ôi thôi đủ chuyện trên trời dưới đất .

Mục đích : mỗi một điểm thôi cũng là cả một đề tài rồi . Bây giờ nó bù lu bù loa một đống đề tài nhảm nhí, nào là bầu cử , nào là tự do báo chí , nào là cải cách ruộng đất thời xưa , nào là Mậu Thân thảm sát , nào là ông Hồ có vợ , nào là Phạm Văn Đồng bán đảo, nào là CS làm tay sai Tàu ... chưa xong chuyện này nó kéo nhằng chuyện kia thì ở đó còn thảo luận mẹ gì nữa

Cái này cũng giống như Trư Bát Giới khi không lên cơn điên đập bồ cào loạn xạ chả theo chiêu thức nào , chả cần võ cũng chả cần đánh trúng . Ngưu Ma Vương dũng mãnh là thế mà khi mệt mỏi (cũng như anh em ta khi bận việc) cũng phải ná thở hoa mắt lên .

( Để trị cái màn này thì cần phải tinh ý một chút , lộn ngược lại dòng thảo luận ban đầu để dí vào mặt "nhà rân chủ" cái xuất phát điểm sai phè ra đó mà nó đang đánh trống lảng . Còn cu cậu muốn nói linh tinh gì thì kệ , tôi đây là không quan tâm nên tôi ừ tất , vì tôi đang nói chuyện ở điểm này cậu lại lảng đi tố khổ CS , bây giờ mời cậu Trư ngưng chém gió , quay lại điểm chúng ta đang thảo luận và cậu thì bí lù nè  )

Nói chung tên "nhà rân chủ" nào mà thuần thục chừng 2 hoặc 3 mánh lới nói trên là có thể hành nghề được rồi . Với "nhà rân chủ" thì văn hóa, kiến thức và sự học giả trong thảo luận là không cần thiết .